Trở về trang đầu » » Phản hồi của độc giả Nguyễn Thành Nam gửi Blogger Nguyễn Tường Thụy

Phản hồi của độc giả Nguyễn Thành Nam gửi Blogger Nguyễn Tường Thụy


Có một phản hồi của độc giả ký tên là Nguyễn Thành Nam gửi vào bài viết Ông cán bộ công an phường Tây Thạnh nói như thế là không được. Thấy phản hồi dù mang nội dung phản đối nhưng lời lẽ ôn hòa, không có ngôn ngữ quá khó nghe như nhiều trường hợp phản đối khác (mặc dù có ý đe dọa, dùng một số từ khiếm nhã) và trên tinh thần tôn trọng ý kiến đa chiều, blog NTT cho đăng thành entry riêng để bạn đọc tiện theo dõi:

Chào anh Thụy, lâu nay tôi thỉnh thoảng hay lên trang blog của anh để xem tình hình bài vở anh tung lên như thế nào. Thế nhưng “vấn đề” viết lách của anh không nằm trong phạm vi làm việc của tôi, do đó tôi chỉ đọc rồi rút lui.

Nay rảnh rỗi tôi lại vào xem sơ qua một vài viết của anh và tôi có nhận xét về những gì anh tung lên mạng như thế này.

Trước khi vào vấn đề tôi xin trao đổi quan điểm với anh trên phương diện một người dân bình thường với một người viết blog. Xin anh hiểu cho điều đó.

Thật sự mà nói thì hiện nay ở nước ta vấn đề chính trị và an ninh rất phức tạp. Phần vì một số cán bộ thái hóa, phần vì các thế lực chống đối luôn tìm mọi sơ hở và yếu kém của Nhà nước để đánh phá và xuyên tạc. Nhưng điều đó không thành vấn đề vì có lửa mới có khói, có tai mới có tiếng. Cái quan trọng rằng rất nhiều người như anh không đủ can đảm để nhìn nhận sự thật mà luôn mơ tưởng viễn vông.

Nghĩa là sao ? Thưa anh là các anh chỉ biết tìm những điều không hay của chính chuyền để lên án, để bêu rếu, còn những thành quả tốt đẹp, những công lao to lớn để đưa đất nước đi lên có thấy các anh bao giờ lên tiếng đề cao. Có chăng chỉ là một cách biểu lộ sự mỉa mai trong bài viết (có lẽ các anh sợ) chứ không dám khen thật.

Nhưng anh và bạn bè đồng chí hướng của anh hãy mạnh dạn chấp nhận một sự thật là những gì các anh đang làm, dù không dám lộ liễu rõ ràng, chẳng thay đổi được gì đường lối và chính sách của Đảng và Nhà nước. Các anh nên nhớ Đảng và Nhà nước không vì những bài viết của các anh mà thay đổi quan điểm. Các anh càng cố tình “lên án”, “vạch mặt” bao nhiêu cũng bằng thừa. Ngược lại các anh đang tự đưa các anh vào vòng lao lý rồi tù đày khiến gia đình, vợ chồng, con cái, người thân của các anh thêm buồn phiền và dang dở cuộc đời mà thôi.

Như anh thấy đó. Các anh chống đối và khích bác chính quyền để làm gì ? Chỉ thiệt thòi cho bản thân các anh mà thôi. Cả nước ta có bao nhiêu kẻ đủ khả năng và có tâm huyết để vào đọc những gì các anh viết. Các anh chỉ cần đếm sơ qua số người viết bình luận trên các bài viết của các anh thì đủ hiểu những kẻ chạy theo hay vào hùa với các anh rất ư là ít ỏi. Cao lắm thì độ một hai trăm người vào xem blog các anh mỗi ngày. Nhưng tổng dân số nước ta là gần 90 triệu người đấy các anh ạ. Trừ người già và trẻ con ra vẫn còn ngót đến 30 triệu người còn để ý đến thời sự đất nước và xã hội. Nhưng chỉ có ngần ấy vào blog các anh thì e rằng “lực lượng” của các anh quá mỏng. Thế thì làm sao có thể đối đầu với Đảng và Nhà nước chứ thưa anh ?

Thay vì hằn học viết bài lên án, mỉa mai chế độ thì các anh chú tâm vào lao động, đóng góp tích cực cho đất nước để xã hội ngày một tốt đẹp hơn. Chứ các anh xem gương những kẻ như Cù Huy Hà Vũ, Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Nguyễn Tiến Trung hay ai chăng đi nữa, dù có mạnh miệng lên án chế độ đến mấy, dù có can đảm chống chọi với Nhà nước cỡ nào cũng vào tù ra tội mà thôi, chẳng làm được gì một chính quyền đã đổ biết bao xương máu và công sức để gây dựng lên một Nhà nước như hiện nay đâu. Vì thế không dễ gì với những lời kêu ca, trách móc của các anh mà các anh thành công đâu.

Hiện nay chúng tôi thường hay bắt gặp những trường hợp một số phần tử chống phá Nhà nước khi bị bắt đều được các anh hô hào quyên góp chữ ký, viết bài lên án rùm beng tung lên mạng hoặc kêu gọi các tổ chức nước ngoài hậu thuẫn…Nhưng cho đến nay có tác dụng gì chưa, hay những kẻ bị kết án vẫn phải thi hành án cho đến mãn hạn tù ?

Còn các tổ chức nước ngoài có cớ gì để o ép Việt Nam thế này thế nọ hả các anh ? Chính phủ Việt Nam đâu phải là đứa trẻ con và họ bảo sao thì làm vậy. Các anh hãy hiểu một điều là Mỹ hay Tây có là cường quốc đến đâu cũng phải chào thua Việt Nam vì công ước quốc tế không cho phép họ can thiệp vào chuyện nội bộ của Việt Nam và những lên án tố cáo của nước ngoài chỉ có hiệu lực và hợp pháp khi chính họ hoàn toàn không có những vấn đề như ở Việt Nam. Mỗi quốc gia đều có rắc rối nội bộ riêng, nhưng không nhất thiết phải như Việt Nam mà nằm dưới dạng khác, cho nên chẳng quốc gia nào có quyền gì bắt Việt Nam phải thế này thế nọ chỉ vì một vài phần tử chống đối như các anh kêu gào họ can thiệp.

Các anh hãy đặt chính các anh đứng vào hoàn cảnh của chúng tôi hiện nay xem sao. Nếu là các anh thì các anh cũng làm thế mà thôi. Không ai đang nắm giữ mọi quyền hành trong tay mà lại để một vài kẻ loe ngoe ca thán lên án rồi vì thế mà làm vừa lòng những kẻ đó bao giờ.

Thôi, tôi nghĩ các anh nên dừng lại là vừa rồi, đừng đi quá đà kẻo hối hận không kịp. Các anh thừa biết rằng từ trước đến nay chưa một ai như các anh thoát lưới pháp luật, không chóng thì chầy các anh sẽ lãnh án. Việc các anh có bị thế này thế nọ hay không chỉ là chưa đúng lúc đấy thôi. Các anh còn nhởn nhơ viết lách là vì tình hình chưa thuận tiện để giải quyết với các anh, chứ những kẻ lội ngược dòng như các anh thường hậu quả chưa bao giờ tốt đẹp.

Mong rằng anh đủ sáng suốt để nhìn nhận sự thật để khỏi làm khổ lây cho gia đình anh.

Nguyễn Thành Nam

Lời đáp: Kính gửi anh Nguyễn Thành Nam:

Trước hết hoan nghênh anh đã có phản hồi, (có thể coi là một bức thư) thẳng thắn,  Có điều hơi buồn là anh không đưa ra được ý gì mới.

Có thể trả lời anh một ý nhanh thế này: Tôi viết có một mục đích là muốn đóng góp tiếng nói phản biện để các nhà lãnh đạo, quản lý (không nhất thiết phải là cấp trung ương) tham khảo mà thôi. Còn nếu vì tôi nói trái tai lãnh đạo mà phải chịu hệ lụy thì đấy là quyền mà những người có quyền tự định cho họ.

Còn việc khen đã có 700 tờ báo ca ngợi rồi, không đến lượt chúng tôi.

Xin anh cho biết danh tính (như tên thật nếu tên ký trên là không đúng, địa chỉ, số điện thoại …) để chúng ta tiện liên lạc.

Nguyễn Tường Thụy


Nguồn Blog Nguyễn Tường Thụy
Giới thiệu bài nầy :

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí là quyền chính trị của công dân.Trên tinh thần tự do ngôn luận và tôn trọng lẫn nhau, Đảng Làm Báo sẽ tôn trọng mọi ý kiến phản biện.

"In Honor of Viet Khang Asia69 Việt Nam Tôi Đâu & Anh là Ai"
GÓP Ý MỚI NHẤT
"Cuộc Thảm Sát Thiên An Môn - 1989"
"In Honor of Viet Khang bản 2 SBTN"
"Hoàng Sa nổi đau mất mát (Bản tiếng Việt)"
"In Honor of Viet Khang Asia Productions"

Liên lạc, gửi bài cho Đảng Làm Báo -- Contact us